Xem phim anh hùng thành trại tập 2, tap 3 cuối sctv9 tvb hồng kông 2016, một bộ phim võ thuật kịch tính nói về 2 nhân vật Hồ Định Hân và Trần Triển Bằng nóng tính và tốt bụng. phim sẽ cập nhật nội dung sau.
Cháu năm nay 14 tuổi và chịu chứng rối loạn ăn uống hơn hai năm nay rồi. Cháu thật sự rất mệt mỏi và cần sự giúp đỡ. Chứng rối loạn ăn uống của cháu được gọi là ăn ói (bulimia nervosa). Một ngày hai đến ba lần, sau mỗi bữa ăn cháu liền vào nhà vệ sinh móc họng cho mọi thứ đi ra hết. Nếu ai có thể hiểu thì cái cảm giác bụng mình xẹp lép đi nó nhẹ nhõm vô cùng. Tuy nhiên cháu luôn cảm thấy xấu hổ, ân hận và ghê sợ bản thân sau những gì mình làm. Mỗi lần như vậy cháu ở trong nhà tắm có thể kéo dài từ 30 phút đến hơn một tiếng. Điều này gây ra nhiều sự nghi ngờ, đặc biệt là từ mẹ cháu.
Đến một lần cháu quên khoá cửa và mẹ đã nhìn thấy tất cả, lúc đó là hơn 12 giờ đêm. Mẹ bất ngờ và ngay lập tức nổi giận đã mắng cháu. Cháu cảm thấy nhục nhã, xấu hổ vô cùng. Mọi thứ đã quá rõ ràng như vậy thì biết nói gì đây? Nhưng cháu vẫn còn cố cãi và trách mẹ, thậm chí đóng sầm cửa và bỏ mẹ đi mặc dù cảm nhận rõ sự lo lắng cho con gái trong từng lời mắng của mẹ. Đêm ấy cháu đã khóc, cứ nhìn bản thân trong gương mà khóc, tủi hổ, không còn mặt mũi nào nhìn mẹ nữa. Mọi người trong gia đình bắt đầu than phiền về thời gian sử dụng nhà tắm của cháu, về mùi lạ, dấu hiệu chất nôn, tiếng xả nước, vết bẩn trên cổ áo. Lúc đấy cháu chỉ cố gắng lái sang một câu chuyện khác. Không một từ ngữ nào có thể diễn tả sự mệt mỏi của cháu.
Mặc dù rất muốn chấm dứt nhưng ngày nào cũng vậy, cháu không thể ngừng lại. Cháu ghét khi mọi người nói về lượng thức ăn cháu ăn, hay trêu đùa khi cháu đang ăn, cháu tự biết rằng sau tất cả thì mọi thứ cũng sẽ ra khỏi dạ dày thôi. Cháu cũng có tâm sự với nhỏ bạn thân nhưng đó kiểu như chỉ là tìm kiếm nơi giãi bày thôi, vì cháu biết làm sao mà nó có thể giúp mình được. Nhìn mọi người có thể ăn uống bình thường, vui vẻ, cháu cảm thấy ghen tị và tủi thân lắm. Ăn mà cứ phải lo về việc giải thích lý do vô nhà tắm, về sự lâu la của mình, căn lúc nào không có ai ở nhà, rồi nhiều lúc móc mãi không ra cứ khóc hoài, thấy mỏi mệt rã rời lắm. Đơn giản là cháu không thể…, mặc dù rất muốn dừng lại.
Điều khiến cháu buồn nhất là khi đã có cam đảm để tâm sự với mẹ, mong mẹ hiểu cho rằng con bị bệnh, rằng không phải chỉ có việc ăn nhiều hơn bình thường, mẹ lại cho rằng đó là con tự nghĩ thế chứ không có vấn đề gì cả. Mẹ đâu biết rằng con cũng trăn trở lắm chứ, con đâu muốn bị như này, ăn rồi lại ói, ngày nào cũng diễn ra đều đặn, điều này thật điên rồ. Cháu không trách mẹ vì biết mẹ còn nhiều việc phải lo, nhưng mong mẹ có thể tâm sự một chút. Da cháu bị tái đi nhiều, phần xương dưới ngón trỏ bị thâm do bị cọ xát với răng quá nhiều, hai mép luôn phải nói do mùa đông trời lạnh mà bị nứt, đôi lúc họng còn bị xước rất đau nữa. Có lẽ cháu sẽ phải chịu đựng một mình.
Cháu có đọc trên mạng, thấy những người chịu đựng 4 đến 8 năm. Cháu không muốn như họ, muốn chấm dứt, muốn được vui vẻ xem phim, đi ăn với bạn bè mà không phải vội vã ra về để làm chuyện đó. Sẽ có một số người cho rằng chuyện này cũng bình thường, có lẽ con bé này nó lại làm quá lên, nhưng phải là người đã trải qua và chịu đựng thì mới căm ghét và thấy nó thật kinh khủng tới nhường nào. Cháu đã quá mệt mỏi và bất lực nên mới tâm sự lên đây, không chỉ kiếm tìm sự an ủi, tâm sự mà còn mong ai có thể giúp đỡ cháu vượt qua. Cảm ơn mọi người đã dành thời gian lắng nghe tâm sự và giúp đỡ cháu ạ.
Bình luận về phim !
comments
Anh Hùng Thành Trại


Phiên bản điện ảnh có câu chuyện được mở rộng, xoay quanh hai chị em Rebecca và Martin. Cả hai phát hiện ra mỗi khi họ tắt đèn, có một sinh vật kỳ dị xuất hiện trong bóng tối. Càng đi sâu tìm hiểu, cả hai càng khám phá được những bí ẩn đằng sau “trò chơi” tắt – bật công tắc đèn liên tục trong nhà. Các chi tiết dẫn đến những câu hỏi về bi kịch kinh hoàng xảy ra với cô gái có tên Diana – mấu chốt của các hiện tượng siêu nhiên.
Ở những phim trước như The Conjuring hay Insidious, James Wan tạo ra nỗi sợ hãi mang màu sắc tâm linh và dựa vào nhiều yếu tố như bối cảnh, âm thanh cùng góc máy. Trong tác phẩm mới, đạo diễn David F. Sandberg có cách xử lý kịch bản và hình ảnh trực diện, gãy gọn hơn. Tuy nhiên, điểm chung giữa cả hai là họ luôn triệt để gây ám ảnh cho người xem bằng việc khai thác nỗi sợ từ chính nhân vật con người chứ không phải tạo ra hình ảnh hồn ma kinh khiếp.
Khác với hình tượng “chạy và la hét” quen thuộc trong phim kinh dị, cả bốn nhân vật chính trong Lights Out đều có cá tính riêng và phần nào đó dũng cảm. Ngoài tình cảm gia đình của bà mẹ và hai đứa con, phim khai thác thành công mối quan hệ giữa cô gái Rebecca và bạn trai (Alexander DiPersia). Nhân vật này được xây dựng một trường đoạn hài hước và độc đáo, thể hiện óc sáng tạo của Sandberg trong việc sắp đặt tình huống.
Lights Out ra mắt ở Việt Nam từ 22/7. James Wan và David F. Sandberg tiếp tục thực hiện dự án Annabelle 2 với vai trò tương tự. 








