Trong thời gian chiến tranh Vệ quốc vĩ đại (Thế chiến lần thứ II), hai du kích Liên Xô đi đến một ngôi làng Belarus để tìm kiếm thực phẩm. Sau khi lấy được một con cừu của ông già làng, họ quay trở về đơn vị, nhưng bị một đội tuần tra Đức phát hiện. Mặc dù hai người đã thoát đi, nhưng Sotnikov đã bị thương vào chân. Sau đó, Rybak đã đưa Sotnikov đến nhà của Demchikha, một người mẹ có ba con nhỏ. Nhưng, họ bị phát hiện và bị bắt.
Hai du kích và Demchikha được đưa đến trại lính Đức. Đầu tiên Sotnikov được Portnov – một tên phản bội – thẩm vấn. Khi từ chối cung khai, Sotnikov đã bị những tên cảnh sát tay sai Belarus tra tấn một cách tàn bạo. Nhưng với Rybak là chuyện khác. Anh ta đã hy vọng được sống. Những người bị bắt giờ đây còn có thêm ông già làng và một cô gái trẻ, tất cả bị giam chung một căn hầm qua đêm. Sáng hôm sau, tất cả đều bị dẫn ra treo cổ. Lúc ấy, Rybak đã van xin Portnov để được làm cảnh sát và được chấp thuận. Còn những người khác bị hành quyết.Khi Rybak nhận thức được việc mình làm, anh ta đã cố gắng treo cổ trong nhà vệ sinh, nhưng sợi dây bị tuột. Rồi anh ta đã buộc thật chặt, nhưng vẫn không can đảm để treo cổ lần thứ hai…. Bước ra khỏi nhà vệ sinh, khi nhìn thấy cổng trại mở toang, Rybak đã rưng rưng nước mắt khi không dám chạy trốn
Đường Dốc